Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

Ngày nghỉ cuối tuần...lạc vào chốn lạ

Sau khi chạy lòng vòng các khu phố, lần đầu tiên, hắn đổi lịch trình chạy, cố thử chạy sang khu phố mới, mà mọi người thường đồn rằng dễ bị các ma nữ bắt cóc, nhất là những đứa đẹp trai và phong độ như hắn. Hắn án tín bán nghi, và nghĩ thời đại này làm gì còn ma nữa... Và trong chốc lát, hắn quyết định đổi hướng và chạy qua khu phố đó xem như thế nào.
Hai dãy phố, nhà cửa san sát nhau, và mang vẻ cồ kính của những khu phố thời Pháp thuộc. Nhưng lạ một điều là khu phố trông như thế mà không một bóng người....Chắc tại trời còn tờ mờ sáng, mọi người vẫn còn say giấc nồng sau một tuần làm việc căng thẳng. Hắn tếp tục chạy sâu vào con phố, len qua các ngốc ngách và dần dần chạy lên một con dốc, xung quanh cây cối rậm rạp, và dường như là không có ai sinh sống. Không khí trong lành buổi sớm mai, ckhiến hắn phấn khích vô cùng.
Hắn dừng lại và bắt đầu tập duỗi các cơ, và ngồi trước bậc thềm một căn nhà dương như bỏ hoang. Đang thư giãn tận hưởng không khí tĩnh lặng trong lành buổi sáng sớm...bộng hắn nghe một tiếng động nhỏ phát ra từ bên trong căn nhà mà hắn ngồi phía trước. Tiếng động dường như giống âm thanh rên la của ai đó...
Tò mò, hắn đứng dậy và tiến lại cửa sổ của căn nhà, nhìn vào khe cửa, nhà bụi bám đầy, không một bóng người, nhưng vẫn có âm thanh rên rỉ phát ra từ bên trong căn nhà..
cửa khoá, hắn liền trèo cửa sổ để vào trong xem như thế nào...
Nhìn xung quanh, không thấy bóng người, hắn liền đu thân hình vạm vở và trèo qua cửa sộ một cách nhẹ nhàng. Âm thanh dường như ngày một rõ hơn và phát ra từ phía trong...Hắn chậm rãi đi lần từng bước một, tiến và trong nhà...
Bỗng nhiên, nền nhà lún sụt xuống dưới chân, kéo hắn trượt thẳng xuống phía dưới căn hầm đuọc xây bí mật bên dưới, do quá bất ngờ, nên hắn ngã cả thân mình đồ sộ ra sau, và lăn mấy vòng xuống bên dưới căn hầm. Trời đất như tối sầm lại, thật sự hắn chẳng nhìn thấy gì, nắp hầm khi không còn thân hình nặng trĩu của hắn đứng bên trên tự động khép lại như cũ. Hắn kêu lên, nhung vô vọng, không ai đáp, và dường như tiếng kêu của hắn chỉ có mỗi mình hắn là nghe được. Đôi mắt hắn dần dần quen dần trong bóng tồi và thầy tờ mờ những song sắt phía trước mặt. Hắn lò mò tiến vế phía trước, cố căng mặt nhìn xyên qua sóng sắt đề xem có thể thấy lối ra nào khác không, nhưng vô vọng, một màu đen vẫn là màu đen. Hắn la cứu trong vô vọng đến khàn cả tiếng, nhưng vẫn không thấy gì, xung quanh vẫn không có gì ngoài những song sắt lạnh vô hồn đó. Và hắn sực nhớ lại tiếng rên của ai đó dẫn hắn đến chốn quỷ tha ma bắt này, nhưng bây giờ thì chẳng nghe gì nữa..có phải chăng là hắn nghe nhầm...Không thể nào, không thể nào nhầm được, chính tai hắn nghe rõ ràng là như vậy...
Hăn nghỉ lung tung, hay chắc là có ai đó đang trêu mình đây..Hay là có MA?!
...
Hắn bắt đầu nổi da gà, vì cái lạnh của buối sáng sớm, và vì sợ...

Vô vọng và hồi hộp, hắn ngồi khuỵ xuống và cảm nhận một mùi hương là lạ dần dần xâm chiếm nơi hắn đang ngồi, và rồi hắn chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
....một lúc lâu sau, khi mà hắn cảm nhận những làn gió mát thổi vào thân thể hắn, hắn chợt tỉnh giấc, đưa tay lên để dụi mắt, nhưng, hai cánh tay đã bị ai đó trói căng ra hai bên. Hắn cố cử động chân, nhưng vô ích, ai cổ chân cũng bị trói căng. Hai tay chân bị trói căng ra bốn hướng, mắt bị bịt kín, hắn cố la lên nhưng vô ích, miệng hắn bị nhét đầy thứ gì đó căng cứng, hắn không tài nào mà la lên một lời nào. Cố vùng vẫy trong vô vọng, hắn thiếp đi, và không biết hắn thiếp trong bao lâu cho đền khi hắn tỉnh giấc vì bị tạt hẳn một xô nước lạnh vào người. Lúc này hắn đã bị trói treo lủng lẳng người, hai tay trói treo lên nóc trần nhà, hai chân vẫn bị trói chặt, người trần truồng và hai mắt hắn không còn bị bịt mắt nữa, nhưng miệng vẫn bị bịt chặt. Hắn cố mở to mắt nhìn xem hắn đang ở đâu và ai là người đã bắt hắn.
Trong ánh sáng lờ tờ mờ, hắn thấy thấp thoáng  một nhòm chừng 2-3 gã đàn ông cơ bắp cuồng cuộng, mặt những bộ đồng phục giống như binh sĩ đang đứng canh phía ngoài căng phòng có những song sắt chia cách với phòng khác. Một gã khác, giống tên cai ngục, chắc hắn chuyên tra khảo tù nhân đây, hắn vội nghĩ trong bụng, chắc chuyến này chỉ có chết!. Tên cai ngục này cũng cơ bắp không kém, tay lăm lăm cây roi từ từ tiến ra trước mặt hắn, nắm tóc và bắt đầu tra hỏi những câu rất là lạ, hắn chợt nghĩ chắc là họ nhầm người. Nhưng miệng bị bịt chặt, hắn không thể thốt ra được lời nào. Cố vùng vậy để nói rằng hắn không phải là người mà tụi nó cần. Nhưng vô ích.
Mấy tên đứng ngoài nói vọng vô, đánh nó trước dằn mặt đi, rồi hẳn hỏi cung nó sau.
Tên cai ngục bắt đầu vung roi lên, vụt thẳng tay lên thân thể trần truồng của hắn. Vụt, 1 roi, lằn roi vụt thẳng xuống ngang lưng, hắn đau điếng, ẹo người, cố thét lên nhưng chỉ ra nhưng tiếng ư ứ. Chát, nhát roi thứ hai, cao hơn chỗ vừa bị đánh, chát, chát , chát, sau một hồi, tên cai ngục ngưng đánh, bắt đầu tháo bịt miệng và tra khảo hắn, hắn không biết gì cả, và cố gắng thì thào giải thích rằng hắn bị bắt nhầm, tình cờ đi vào đây chứ không phải do thám gì hết.
Tên cai ngục không tin, và cho rằng hắn ngoan cố, nên tiếp tục nện những làn roi vào ngực trần trụi của hắn. Đánh tới tấp, hắn đau và kiệt sức, và liệm đi lúc nào không hay.
Tên cai ngục ra ngoài họi ý với những tên khác đứng ngoài, và cho rằng hắn không có muốn khai. Mấy đứa bắt đầu nghĩ ra những trò làm nhục khác, để hắn cảm thầy nhục nhã và khai ra sự thật.
Tên cai ngục tâm đắt, và tiến lại gần hắn, tạt một xô nước lạnh và người cho hắn tỉnh lại, và bắt đầu màn làm nhục.
Hắn lơ mơ, cố mở mắt và cố thốt lên là hắn không phải là do thám, mấy người bắt nhầm người rồi. Mặc kệ tiếng thì thào của hắn, tên cai ngục bắt đầu nắm lấy dương vật mềm xủng của hắn và kéo tuộc da quy đầu xuống, cho lộ đầu khấc ra, sau đó lấy dây cột chặt dương vật và hai hòn bi lại và trói xuống nền nhà. Tên cai ngục lấy roi điện dí thẳng vào đầu khấc của hắn, hắn đau quặn người, và cố thều thào là hắn không phải là do thám, tha cho hắn về đi.
Nhưng vô ích, tên cai ngục bắt đầu nảy ra ý là làm cho dương vật hắn cương lên thì tra tấn mới đau. Nghĩ là làm, tên cai ngục bằt đầu dùng bàn tay sắn chắc kích thích, vuốt sùng sục lên dương vật hắn, vì bị kích thích, dù cơ thể đang đau đớn, và kiệt sức, nhưng sau một lúc kích thích thì dương vật hắn cương cứng lên nhưng bị sợi dây buộc dương vật kéo xuống dưới nền làm hắn đau điếng, tên cai ngục thấy dương vật hắn đã cương cứng bắt đầu hành hạ tiếp bằng cách chích thẳng roi điện vào đầu khấc, hắn nảy người đau điếng và liệm đi sau đó.
Bỗng có điện thoại gọi vào cho mấy tên đứng ngoài, và có vẻ như có ai đó thông tin rằng đã bắt nhầm người, nên tên cai ngục giật phăng người, liền tháo trói cho hắn.
Thân thề chi chít những lằn roi, dương vật thì nám đen vì bị phỏng do chít điện. Hắn được mấy tên ẳm nằm xuống đất, mặc lại quần áo và khiêng ra để ở bụi rậm gần ngôi nhà hoang, và mấy tên đó cũng không quên để lại cho hắn một mảnh giấy có vài dòng dặn hắn là không được tiết lộ những gì xảy ra hôm hay, và một số tiền gọi là tiền đền bù thiệt hại và thuốc men. Nếu hắn nói cho ai biết, thì sẽ bị xử không thương xót.

Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

Trò chơi trói và tra tấn



Sau khi tìm hiểu và làm quen một anh trên mạng, anh ta rất thích được làm nô lệ hầu hạ ông chủ, và đặc biệt anh ta rất thích bị trói và bị tra tấn như thời trung cổ...nói vậy thật ra là thích bị người khác dùng roi đánh lên người của mình, càng đau thì anh ta càng thích...
Mình thì có sở thích ngược lại, thích xem những cảnh trói và tra tấn. Tình cờ dịp cuối Đông năm ngoái, anh ta chủ động add nick yahoo và chúng tôi có dịp nói chuyện cùng nhau qua chat..dần dần quen dần, anh ta mạnh dạn đề nghị hẹn củng một bữa chơi chung. Thiệt tình là trước giờ, mình chưa từng chơi trò này với ai, nên rất ngại, và không muốn người khác nhận đuọc mặt thật của mình. Thế là mình thoả thuận với anh ta, là mình không muốn để anh ta thấy mặt, trong lúc chơi, mình sẽ đeo khẩu trang bịt mặt còn anh ta thì tuỳ nếu thích thì mình sẽ để cho anh ta đeo khẩu trang che mặt trong lúc chơi hay bịt mắt...
Anh ta thì chẳng ngai, cứ noi để như vậy, cho tôi nhìn thấy mặt, cũng không sau, miễn là trói và đánh cho anh ta càng đau càn sướng. Vậy là xong thoả thuận, và hẹn địa điểm cùng chơi...
Anh ta chủ động đặt phòng khách sạn, và chuẩn bị mọi thứ cho cuộc chơi, từ dây trói đến roi, băng keo, vải bịt mắt...và cho tôi địa chỉ, và hẹn đúng 7 giờ tối, sau khi ăn tối xong tới gõ cửa và vào.
Lần đầu tiên, tôi cũng rất lo lắng,nhưng vì tin tường lẫn nhau, và vì muốn thoả mãn những dòng suy nghĩ trước đây là muốn được trói và đánh tra tấn ai đó, giờ đang là hiện thực đối với tôi...
Sau khi ăn tối xong, vẫn là 6 giờ chiều, tôi đón xe ôm đến địa điểm hẹn, nhưng vẫn còn sớm...nên tôi đi loanh hoanh xung quanh đó xem như thế nào. Xung quanh cũng vắng vẻ, thỉnh thoảng chỉ có vài chiếc xe chạy qua. Đúng 7 giờ, tôi hít thật sâu và mạnh dạn đi lên phòng của anh ta, khẽ gõ cửa và có tiếng nói phát ra từ bên trong phòng "cứ vào đi em, cửa không khoá"...
Tôi đẩy cửa vào, anh ta đang ngồi trên ghế cạnh chiếc giường mà chỉ còn khung giường, nệm được anh ta khiên bỏ ở góc phòng. Trên người anh ta chỉ mặc mỗi chiếc quần cụt. Truóc mặt là đồ nghề mà anh ta chuẩn bị sẳn cho tôi dùng để trói và tra tấn anh ta. Tôi đeo khẩu trang chậm rãi bước vào phòng, vừa chào anh ta xong, anh ta liền nói, từ giờ trở đi, em muốn trói và tra tấn anh kiểu gì cũng được càng đau càng tốt, anh thích lắm, hông cần tháo khẩu trang ra đâu, giúp trói và đánh anh là được.
Như trở về với bản năng, tôi liền bỏ ba lô xuống và nói anh ta quay lưng, quỳ xuống đất và đưa hai tay ra sau đề tôi trói.
Tôi tiến đến lục đồ nghề mà anh ta chuẩn bị sẳn, lấy ra sợi dây thừng dài và tiến hành trói chặt hai tay anh ta ra sau lưng, thật là cảm giác. Tôi không dám siết mạnh dây trói, vì sợ làm đau, nhưng anh ta nói cứ mạnh tay, khi nào chịu không được sẽ nói cho biết.
Thế là tôi tụ tin trói chặt hai cổ tay lại, và đồng thời trói chặt hai cánh tay và khuỷ tay chung với nhau, luồn sợi dây ra trước. Bắt ngồi chòm hổm liên tục 2 giờ...






Sau đó tôi bắt anh ta đứng lên, và dương vật của anh ta cương cứng từ lúc nào, anh ta kêu tôi kéo cái quần xuống cho đỡ vướng víu rồi dùng roi quất vào người. Tôi răm rắm làm theo, kéo tụt quần anh ta xuống, và nói thẳng với anh ta làtôi không thích sex với người đồng giới.
"Yên tâm đi em, đừng lo, anh không bắt em bú thằng nhỏ của anh đâu, anh chỉ muốn cho thoải mái chút mà"
Tôi lấy khăn ra bịt mắt anh ta lại, và bắt anh ta nằm sấp lên giường chỉ còn khung và trói căng hai chân vào hai chân giường, sau đó tôi tháo dây trói đang trói hai tay ra, và trói căng hai tay ra hai chân giường còn lại.
Bắt đấu đánh, một roi, anh ta nói nhẹ quá, đánh mạnh lên, mới đã...
Tôi lấy hết sức, quất một roi, tiếng roi réo trong không khí vun vút, ..chát..!! Chiếc roi quất hẳn vào giữa lưng Á.. Anh ta ưỡn gồng người lên, và nói.."đã quá...đánh như vậy được".!! "
Một lằn roi đỏ hiện lên trên lưng anh ta, tôi tính dừng tay, anh ta nói đánh tiếp 10 roi nữa đi...
Sau 10 roi, anh ta đề nghị tôi lật ngược cho nằm ngữa và trói giang tay chân ra, và đánh tiếp lên ngực 5 roi nữa.
Dương vật anh ta cương cứng vì nứng quá, anh ta rất thích khi bị tôi quất những lằn roi lên người.
Sau 5 roi, anh ta đề nghị giúp thằng bé xuất tinh, tôi ngượng người, nhưng thấy anh ta năn nỉ quá, nên tôi liền lấy tay sục cho thằng nhỏ ra. Mà công nhận, sục khá lâu, thằng nhỏ nó mới bắn tinh văng tùm lum, cũng may đề phòng trước nên không bị dính. Tôi thật sự cũng muốn minh có thể cương lâu như anh ta, nhưng đành chịu...chỉ giỏi lắm là 5 phút là xuất tinh, nhưng dù sao bà xã vẫn là người tôi yêu quý nhất trên đời, dù rằng tọi vẫn có sở thích kỳ lạ này.
Sau khi sục cho anh ta xuất tinh xong, tôi cởi trói và bắt anh ta đứng trói căng hai tay ra hai bên tường, và đánh tiếp...10 roi nữa, sau đó, tôi lấy sợi dây thừng nhỏ cột hai viên bi cua anh ta lại và nắm kéo giựt nhẹ nhẹ, dương vật đang mềm nhũng sau khi bắn tinh lại cương cứng trở lại một cách đáng khâm phục. Anh ta đề nghị tôi tra tấn thằng nhỏ, tôi chẳng biết tra tần như thế nào..suy nghĩ một hồi thì quyết định lầy tay bún mạnh vào đầu khấc của nó...bún mấy cái, chắc vì đau quá, nên nó xìu xuống, anh ta nó tôi dừng búng và sục cho nó cứng lại, sau đó lấy dây buộc vào nó, trói kéo lên ép hằng nhỏ về phía bụng 6 múi của anh ta. Sau đó dùng roi đánh tiếp 50 cái. Lúc này, toàn thân anh ta chi chít những lằn roi do tôi thẳng tay đánh, có những lằn rướm máu đỏ, và bầm tím...tôi thầm nghĩ đánh như thế này chắc nghĩ ngơi cả tháng mới lành.
Sau 50 roi, tôi mỏi cả tay, không muốn đánh nữa, anh ta cảm ơn tôi và nói cứ trói anh ta qua đêm luôn...không sao.
Lúc này, vì thoả mãn lần đầu tiên được trói và đành thẳng tay 1 người mà có body khác cân đối, nhất là bụng 6 múi, cái mà tôi hằng mơ ước, thằng nhỏ của tôi nứng lúc nào không hay, tôi liền vào nhà vệ sinh tự xử..trong tic tắc chưa tới 5 phút.
Sau đó, tôi cởi trói cho anh ta, và bắt ngồi lên ghế, trói hai tay ra sau lứng ghế, và chân trói chặt xuống hai chân ghế. Anh ta nói tôi lấy nhưng cái vòng có phát luồn xung điện đeo vào thằng nhỏ và bấm nút điều khiển cho dòng điện bắn ra giật thằng nhỏ. Tôi thấy rất lạ, vì lần đầu tiên nhìn thấy trò này, anh ta nói cái này chơi đã lắm, giúp cương cứng dương vật và chống xuất tinh sớm như tôi vừa thấy...
Vừa đeo vòng vào, cắm nối vào bộ điều khiển, tôi bật nút và chỉnh tăng dần cường độ dòng điện, dương vật anh ta chẳng mấy chốc cương cứng lại và giật nhè nhẹ theo dòng xung điện chạy qua đầu đến gốc dương vật..anh ta rên lên vì sướng. Sau 5 phút anh ta đề nghị tôi giúp anh ta xuất tinh lần nữa.
Tôi tháo mấy cái vòng đeo dương vật của anh ta ra, và sục khác lâu anh ta mới xuất tinh, sau đó để anh ta trói trên ghế, tôi sắp xếp nệm lại trên giường và ngủ một giấc tới sáng. Sáng dậy, tôi cởi trói anh ta và chia tay.....
Cuộc chơi kết thúc, anh ta rất sướng khi được tọi hành hạ đã như vậy, và phần của tọi cũng vậy, rất là thích và muốn có dịp chơi lại lần nữa...
Nhưng rủi thay, anh ta đã về nước, và mất hẳn liên lạc từ đó tới nay...:(


Tra khảo tên tù nhân















Tên tù nhân bị trói treo hai tay lên trên nhà, ha tay bị kéo căng đến nỗi tên tù chỉ vủa chạmmặt đất bằng đầu các ngón chân. Tên tù bị lột sạch áo, để trần bộ ngực và tấm lưng rắn chắc...chuẩn bị cho những trận đòn roi tra khảo sắp tới. Hắn bị trói treo như vậy suốt đêm, đến sáng hôm sau, màn tra khảo sẽ tiến hành, nếu hắn ngoan ngoãn khai ra ai là đồng bọn sẽ được thả ra, còn ngược lại, hắn sẽ bị những đòn roi nện xuống tấm lưng và ngực trần trụi...cho đến khi hắn mở lời thì thôi.











Bắt cóc



Trói



Sau khi bắt tên nô lệ làm việc cực lực, ông chủ ra lệnh cho hắn tháo găng tay, cởi trần và đưa hai cánh tay hắn ra sau để chịu trói lại.
Cánh tay lực lưỡng của tên nô lệ còn bị sưng sau những lần trói trước đó, và tê rần từ bờ vai xuống tận ngón tay. Tên nô lệ thầm nghĩ chắc lần này sẽ tiêu luôn hai cánh tay của mình quá, không còn chút cảm giác gì nữa...
Ông chủ ra lệnh, phận làm nô lệ thì phải chấp hành, không được cải lời, nếu không thì sẽ bị trừng phạt nặng...nên hắn đành lẵng lặng tuân theo lời của ông chủ, đưa hai tay ra sau lưng.
Ông chủ đểy hắn về phía cây cột mà mỗi khi hắn bị phạm lỗi, ông chủ dùng cây cột đó lột trần truồng và trói treo hai tay lên trong suốt 3 ngày liền chỉ tháo ra cho ăn và uống ngày duy nhất 1 lần trong vòng 5 phút, thậm chí nhiều lúc phải giải quyết tiếng gọi tự nhiên tại chỗ...và chịu đứng mùi đó cho đến khi được thả...nên hắn rất sợ.
Ông chủ bắt đầu lấy dây thừng và cột chặt hai cổ tay của hắn lại, hắn cố cựa quậy nhưng vô vọng...
Ông chủ bắt hắn quỳ xuống cạnh cây cột, và treo hai cỗ tay đã trói ngoặc ra sau lưng vào cây cột.




Tên nô lệ bị bắt trói quỳ như vây suốt đêm, vì tội làm việc chậm chạp...nhưng nếu hắn rên la, ông chủ sẽ lấy roi nện vào bộ ngực đang trần của hắn, nên hắn biết thân phận cam chịu phục tùng ông chủ....
Sáng hôm sau, ông chủ vào và cởi trói cho hắn, hắn khuỵ xuống và bước đi không nổi vì tê cứng cả hai chân sau một đêm bị bắt trói ngoặc ra tay, Ông chủ liền khiên hắn bỏ vào nhà kho, nơi mà hắn có thể nghỉ ngơi hồi phục sức khoẻ cũng như nơi mà hắn bị ăn những trận đòn do không nghe lời, mà mỗi lần nhắc tới ai nghe đều nổi da gà...






Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2012

Truyện sưu tầm - Hai tầng xiềng xích update

... Tên điều giáo bắt tên thiếu niên cởi quần áo, chỉ còn mặt mỗi 1 cái quần cụt. Xong, hắn trói hai tay của tên thiếu niên treo thẳng lên, đến nỗi dù cố hét sức thì tên thiếu niên đó cũng chỉ có thể dùng ngón chân chạm xuống nền nhà, không có cách nào chạm nguyên bàn chân hay cố trụ yên một chỗ. Tên thiếu niên không có cách nào trụ cho thân hình đứng vững được. Tên thiếu niên đung đưa thân mình trần truồng chỉ còn mỗi chiếc quần đùi nhàu nát.

"Bây giờ ta dùng roi da đánh ngươi, để trừng phạt tội vô lễ không nghe lời", tên điều giáo cầm lấy cây roi da mềm mại nói.

Thiếu niên nhận mệnh lệnh, cúi đầu xuống chuẩn bị nhận đòn roi đau đớn trừng phạt vì cái tội vô lễ không nghe lời giáo huấn của mình. Hắn biết hắn sắp phải hứng chịu những nhát roi da quất thấu xương như những lần trừng phạt trước đó. Dù đã cố tránh phạm tội, nhưng bản chất thiếu niên ngông cuồng nên không thể không tránh tội vô lễ.

"Chát" Chỉ thấy một cái tát thẳng tay khiếng mặt của thiếu niên bị đánh lệch hẳn sang một bên, làm cả thân người thiếu niên đong đưa trên sợi dây treo hai cánh tay lên trần nhà. Trên khuôn mặt trắng nõn hiện lên 5 dấu tay đỏ rực
 "Đừng để ta phải nhắc lại quy củ với nhà ngươi, tao cũng không có tính kiên nhẫn như giáo viên mầm non" Tên điều giáo lạnh lùng nhìn thiếu niên và lập lại lời nói cũ "Bây giờ ta dùng roi da đánh ngươi"
"Tạ ơn ..cám ơn chủ nhân ban ơn..." thiếu niên cuối cùng trong cơn đau đớn cũng nhớ đền bổ phận mình phải làm gì
Tên điều giáo lúc này mới nguôi giận, lùi ra vài bước vun tay phải cầm roi da lên cao và thẳng tay vút vào thân thể người thiếu niên
"Vụt".."chát".."Aaa..."
Theo tiếng gầm thét của thiếu niên, từ ngực trái kéo xuống bụng dưới bên phải đã hiện lên 1 vệt đỏ ửng.
Một roi đánh xuống đó, với kỹ thuật điêu luyện, tên điều giáo làm cho người thiếu niên đau đớn tột cùng nhưng không làm da bị tổn thương hay lưu lại bất kỳ tổ thương nào.

"Vụt"... "chát" .... "Aaaaa" một roi nữa tung lên vào lưng tên thiếu niên, một vệt đỏ hiện lên chéo từ bả vai trái xuông đến giữa lưng.

"Vụt"... "chát" .... "U uu..."

"Vụt"... "chát" .... "Aaaa"...
...
Trước ngực và sau lưng của thiếu niên bị đánh đến đỏ hồng, nhưng tên thiếu niên đó không bị ức chế mà ngày càng hưng phấn. Dưới cái quần tà lỏn của tên thiếu niên bắt đầu phình dần lên.

"Tiểu tiện" tên điều giáo mắng thiếu niên, và đưa cán roi da cọ vào chỗ phình bên dưới cái quần của thiếu niên. Tên thiếu niên xấu hổ quay đầu đi chỗ khác.

"Thích bị đánh sao, như vậy cho ngươi thống khoái thêm một chút.". Nói xong, tên điều giáo nắm 1 chân của thiếu niên nhắc lên làm cho tên thiếu niên phải dùng ngón chân sau của chân còn lại chống đở trọng lượng của cơ thể. Cái quần tà lỏn quá ngắn và rộng đã không thể che nỗi cái chỗ phình bên dưới và để lộ ra "thằng nhỏ" đang ngẩn cao đầu.
Tên điều giáo bắt đầu lấy cây roi co nhiều lông nhỏ đánh tới tấp vào đùi và bộ phận yếu nhất của thiếu niên.

"A..A..uhm..không..đừng..ah.." tên thiếu niên cuối cùng không nhịn được đành phát ra tiếng rên rỉ...
Tên điều vén ống quần cái tà lỏn lên để lộ hắn thằng nhỏ ra ngoài, đỉnh qui đầu sưng đỏ có đọng giọt chất lỏng trong suốt ngay lổ tiểu.

Tên điều giáo dùng roi da quét qua niêm dịch đó, tạo ra một sợi tơ niêm dịch nhỏ được kéo lên rồi đứt đoạn.

Thiếu niên gần như điên cuồng mà vùng vẫy loạn lên, tiếng xiềng xích khua len ken, và van xin "Cầu xin ngài..."

Tên giáo điều xé phăng cái quần cụt nhàu nát và quát to, "ĐM lần nào cũng vậy, lần này tao sẽ cho gần tiệt tông luôn, muốn xịt ra hả..."
Nói đoạn tên giáo điều quay lại hộc tủ lôi ra bộ tra tấn kích điện có các vòng tròn nhỏ. Tên thanh niên khẩnt hiết van xin tha, nhưng đã muộn. Tên giáo điều tròng cái vòng tròn săt1 vào thằng nhỏ đang cương cứng và hai hòn bi đang săng lại và siết cái vòng sắt ngay sát gốc dương vật, khi bị siết, dương vật tên thanh niên càng căng cứng. Rồi vòng sắt nhỏ thứ hai têng íao điều tròng vào đầu khấc của dường vật và siết chặt lại. Lúc này cả dương vật và đầu khấc của tên thanh niên như muốn vỡ ra, căng cứng. Tên giá điều nối sợi dây điện vào hai cái vòng sắt và bắt đầu mở nguồn điện.
Hắn tăng cường độ dòng điện chạy qua dương vật của tên thanh niên từng hồi từng hôi một, mỗi khi có luồng điện chạy qua, tên thanh niên co quắp lộ ra các thớ cơ lực lượng tuổi thanh niên, và không khỏi rên rỉ xin tha. Nhưng tên giáo điều càng nghe tên thanh niên rên rỉ càng điên cuồng vặn nguồn điện càng mạnh, tên thanh niên rống lên từng hồi, co gồng người hứng chịu từng luồng điện đau điếng làm phọt cả tinh khí đầy sàn. Và liệm đi lúc nào không hay. Tên giáo điều vẫn không tha, tiếp tục vặt nguồn điện, lúc này cả thân thể tên thiếu niên rũ xuống,và thằng nhỏ vẫn còng căng cứng giật giật theo từng luồng điện chạy qua. Không thấy tên thanh niên rên la nữa, tên giáa điều mất hứng nên thôi không vặn mở nguồn điện và tháo mấy vòng sa91t ra khỏi dương vật tên thanh niên, và cởi xích tay cho hắn, thiếu niên lập tức co quắp người lại ngã xuống đất...

Tên thiếu niên trần truồng nằm ngất lịm trên đống tinh khí hắn bắn ra lúc nảy chừng vài giờ thì tên giáo điều qua lại, trên tay hắn lúc này là một xô nước lạnh, hặt xối nguyên xô nước thẳng vào cơ thể đang co quắp của tên thanh niên, và đánh thức hắn dậy.

Xong, tên giáo điều lại xiềng tiếp hai cổ tay tên thanh niên lên cao như lúc nãy, và phạt tên thanh niên trong tư thế trần truồng như thế đến sáng hôm sau, và bắt phải thức, không được ngủ, mỗi lần ngủ, sẽ bị tên giáo điều gián một trần đòn 50 roi khắp người để tên thanh niên phải tỉnh giấc. Hắn biết là vậy và cố gắng phải mở mắt để khỏi chịu đòn.

Tên giáo điều ra ngoài, để tên thanh niên trần truồng như nhông lủng lẳng treo giữa phòng.
Tên thanh niên cố gắng cố gắng không chìm vào giấc ngủ, nhưng hai con mắt không chịu nghe lời và hắn đã lịm lại lần nữa vì kiệt sức lúc nào không hay.

"Chát..." Hắn bừng tỉnh, dù đã tỉnh nhưng những nhát roi vẫn tới tấp quất thẳng lên thân thể cường trán của hắn. Hắn rên thảm thiết, nhưng các nhát roi vẫn cứ thế thẳng tắp nện khắp người, từ ngực, lưng, mông chân, đâu đâu cũng đầy những vết đỏ ri rỉ máu. Quá kiệt sức, tên thanh niên lại ngất liệm đi lần nữa, nhưng tên giáo điều không buông tha, hắn xối cả xô nuớc lạnh vào thân người trần truồng của tên thanh niên, tên thanh niên lại tỉnh, và chịu tiếp từng đòn roi cho tới sáng. Thân thể bê bết chi chít các lằn roi của tên thanh niên. Cuối cùng thì hắn cũng được tên giáo điều mở xiềng, cả cơ thể hoành trán đồ sộ của tên thanh niên với chi chít các lằng roi đổ xuống nền nhà và tên giáo điều ra lện cho tên thanh niên đi về phòng, sức kiệt, tên thanh niên chỉ còn cách lê lết cơ thể trần truồng để về phòng của hắn tịnh dưỡng ...




Hai ngày cuối tuần

...
Câu chuyện được kể từ người bạn mê bị hành hạ.....

Tôi vừa mở mắt tỉnh dậy, tính kéo tay lên dụi mắt như mọi khi nhưng không được, vì hay tay bị trói chặt ra hai bên góc phòng. Tôi cố cựa quậy thân mình nhưng vô ích, tay chân đã bị trói căng ra từ lúc nào. Tụi nó dụ tôi uống rượu cho say ngủ đi, cởi sạch quần áo và trói căng cứng tay chân ra 4 góc của căn phòng với ánh sáng lờ mờ, tôi cố lên tiếng, nhưng không thốt lên lời vì bị băng keo dán chặt miệng, chỉ u ớ những tiếng kêu không rõ ràng.
Một lúc sau, tôi nghe tiếng động phát ra từ phía cánh cửa ở góc phòng, một tên bịt mặt bằng khẩu trang, đeo kính râm, trên tay cầm theo sợi roi làm bằng dây thừng bước vào. Hắn nói, * "mầy dậy rồi ah, tao sẽ cho mầy nếm mùi vị của đòn roi như thế nào, tao nghe nói mầy thích lắm...". Không cần nghe tôi trả lời, hắn liền tiến tới và bắt đầu vút từng làn roi lên ngực, bụng và đùi của tôi. Tôi gồng người lên hứng, con cặc của tôi không biết lúc nào đã căng cứng dưới những làn roi như muốn xé nát từng thớ thịt trên người. Một...hai...ba...hắn vừa quất, vừa đếm, cứ khoàng 5 giây hắn quất lên người tôi 1 cái...tôi cố rên la lên, nhưng vô ích, chỉ biết gồng mình hứng những đòn roi xé da xé thịt đó. Con cu tôi nứng hết cỡ... h8a1n tiếp tục đánh, và đếm...30...31...32..rồi roi thứ 40. Con cu tôi căng cứng, rịn ra giọt khi, và giựt từng hối như muốn bắn tinh ra vậy. Hắn thấy vậy dừng đánh, và có vẻ hả hê lắm. Tôi ngốc cao đầu cố nhìn xuống thân thể tôi..ôi, từ vùng ngực xuống tới chân chi chít những lằn roi đỏ, có những lằn còn rướm máu...đau rát...và con cu thì cương cứng hết cỡ. Đang ngốc đầu nhìn xuống thì hắn tiến lại gần tồi, nắm đầu và hỏi, "mày nhìn cái gì, sướng lắm hả, ta sẽ cho mầy biết sướng là thế nào" nói xong hắn đẩy đầu tôi xuống và mó ra một sợi dây nhỏ và dài, hắn ngồi lên bụng tôi xuay lựng lại và bắt đầu trói con cặc của tôi lại. Hắn nắm kéo 2 hòn dái của tôi xuống, vuốt mạnh và cột lại, sau đó hắn cột con ku tôi lên, và luồn sợi dâu đã cột con cu vào bụng. Tôi chịu hết nổi, con cu giựt từng lúc và bắt đầu bắn tinh, nhưng hắn đâu cho hắn bóp chặt dầu thằng nhỏ lại, làm cho tôi ngừng bắn tinh, hắn không cột thằng nhỏ vào bụng nữa, mà cột ngay vào cái đầu dương vật của tôi đang căng cứng rồi kéo treo lên trên móc treo giữa phòng, làm cho tôi phải ưỡng bụng lên theo...đau quá trời, tôi quằn oại, rên rỉ, và hắn rất khoái chí, tiếp tục quất vào ngực đầy những lằn roi của tôi...79...80 cái. Hắn mệt mỏi, tọi cũng đau rã rời, hắn cởi sợi dây trói dương vật và hai hòn dái ra, cảm giác nhẹ nhàng chưa từng có, rồi để tôi nằm ngữa như thế đến gần 1 tiếng đồng hồ. Lúc này trời nóng nực, mồ hôi chảy ra như suối, người đau rát, tôi tính ngất đi vì kiệt sức..
Hắn vào, dội thẳng một xô nước và người làm tọi tỉnh hẳn, rồi mở trói 2 tay 2 chân đang trói căng dang ra bốn góc phòng rồi dùng dây xích xích hai cổ tay cổ chân lại, mở bịt miệng và nói, "mày ma la lớn là tao đập cho mầy chết"...tôi chỉ biết dạ vâng lời, không dám la lớn vì sợ hắn làm thiệt.., sau đó hắn lấy nước và đồ ăn đưa nước cho tôi rồi bỏ ra ngoài. Tôi vừa ăn uống xong, đang chợp mắt được chừng nửa tiếng thì hắn vào dẫn tôi đi tắm. Hắn nắm lấy sợi dây xích đang xích hai cổ tay tôi lại với nhau kéo đi ra khỏi phòng, sang phòng tắm, hắn buộc tay tôi lên cao và bắt đầu xịt vòi nước vào thân thể đây vế roi ở vùng ngực bùng và chân phía trước. Tắm xong, hắn kéo tôi vào lại căn phòng cũ và cột sợi dây xích hai cổ tay lên cái móc treo giữa phòng và kéo cho hay tay tôi treo cao khỏi đầu, đến khi cả người tôi gần như treo lủng lẳng trên cái móc đó, tọi chỉ còn có thể chạm đất bằng mấy ngón chân.
Hắn bịt miệng tôi lại bằng cách dán băng keo và tiếp tục quất những nhát roi đau điếng lên thân thể của tôi. Hắn đánh tiếp 20 roi vào ngực và bụng sau đó hằng đổi vị trí, ra sau lứng và quất roi vào lưng, đít và đùi của tôi, cứ 5 giây là một nhát roi nện chan chát lên da thịt. 101...102...150...151..170..

Tôi đau quá, chịu không nỗi, gục lúc nào không hay. Khi tỉnh dây, cả thân người trần truồng đau rát không xuể, tay chân không còn trói nữa. Tôi lại thiếp ngủ tiếp...khi tỉnh dây, tôi đã được hắn đưa lại chỗ khách sạn mà tôi đặt phòng trước đó, ...
Những nhát roi hằn đỏ lên thân thể tôi, đau rát vô cùng...nhưng thật là đã, tôi rất ấn tượng với cách hành hạ của hắn, ngay cả bây giờ tôi cũng chẳng biết hắn là ai...tôi muốn được hành hạ như thế thêm một lần nữa...

Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012

Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

Họ đang làm gì tôi?


"Bọn ho đang làm gì tôi vậy???"

(sưu tầm)






Câu chuyện 1


"Hắn ta trói tay tôi ra sau lưng...và hành hạ tôi"

(sưu tầm)




Hắn lái xe chở tôi đến một nơi hẻo lánh vùng quê


Hắn móc cái còng và còng hai cổ tay tôi ra sau lưng. Còng siết chặt đến tôi không thể cựa quậy cánh tay nhiều được


Hắn đã cởi trần bạn tôi và còng tay ra sau lưng như còng tay tôi vậy




Hắn mọc cái khăn và bịt miệng tôi lại






Từng người một, hắn ôm ngang bụng mấy đứa tôi và vác ra bỏ vào xe tải.






Hắn trói chân chúng tôi lại với nhau.


hắn quấn 6 vòng ở mỗi chân và vòng 2 lân qua hai chân. Hắn trói chặt tới mức chân của tôi không thể cựa quậy được.

















Khi đến nông trại ở vùng quê hẻo lánh, hắn bỏ chúng tôi xuống và treo hai tay bạn tôi lên cao, sau đó quẳng tôi vào nha kho tối và cũ kỷ ẩm mốc.











----------------------------------------------------------------------------------




Hắn còng tay tôi chặt quá, nên tê cả bàn tay 

-----------------------------------------------------------------------------------------------




Sau đó, hắn tiến lại tôi mở còng và thay vào đó hắn dùng dây thừng trói hai cổ tay lại, trói vòng quanh cánh tay trái, ngay dưới bờ vai và luồn ra sau lưng đến tay phải và trói chặt lại. Sau đó đến cánh tay trên, cùi trỏ...hắn dần siết dây lại cho hai cùi trỏ của 2 tay  siết lại gần nhau ở phía sau lưng, làm cho ngực của tôi căng cứng.


---------------------------------------------------------------------------------------------------------







-----------------------------------------------------------------------------------------------





Trói tay xong, hắn tiến đến tróii chặt hai chân, trói từ đùi xuống đầu gối và xuống tận cổ chân.

-----------------------------------------------------------------------------------------------





Sau đó, hắn tuộc quần tôi và tiến hành vọc dương vật của tôi cho cương cứng. Hắn dùng dây quấn quanh gốc dương vật và hai ngọc hoàn và hành hạ hai ngọc hoàn của tôi.... tôi không thể chịu nổi, cố vùng vẫy trong sự bất lực bởi những vòng dây trói....

Bound.

Chiếc máy IHID



(sưu tầm)

Cái máy IHID
Tác giả: Jasper Zilch
Người dịch: Huy Cường

Ở phòng máy IHID:
"Nào, cởi giày ra", bác sĩ Wilson ra lệnh. "Cấp trên sẽ lột da tôi nếu họ thấy bùn sình bám đầy trên cái máy đắt tiền này." Khi Andy tuân lệnh, bác sỹ nói thêm, "Cậu cởi tất ra luôn thì hơn. Cậu phải ở trong cái máy này suốt ba tiếng đồng hồ, cởi tất ra sẽ thoải mái hơn."
Andy nhe răng cười: "Tôi cởi luôn áo và quần short được không? Vậy thì tha hồ thoải mái"
Bác sỹ Wilson mỉm cười: " Ồ không. Buồng máy IHID này làm bằng kim loại và có điều hòa nhiệt độ. Cởi hết ra sẽ lạnh đó. Nằm xuống đây, binh nhì Andy, nằm vào đúng vị trí cho tôi."
"Tuân lệnh, thưa bác sĩ", Andy trả lời. Anh ta trèo lên bàn máy. Buồng máy IHID này nhìn giống như buồng chụp X-quang ở bệnh viện, ở đó bệnh nhân nằm trên một cái giường, giường này trượt trên một đường dẫn đi vào một thiết bị kiểu vòm hầm có nhiệm vụ ghi hình. Có khác là "cái giường" ở đây làm hoàn toàn bằng kim loại, trên giường có vạch hình một thân người. Andy sắp xếp thân hình vạm vỡ của mình vào đúng vị trí vạch sẵn.
Bác sỹ Wilson bấm nút. Chiếc giường đưa Andy vào trong buồng máy.
"Đừng động đậy", bác sĩ Wilson yêu cầu. Ông bấm một cái nút khác. Những cái còng bằng kim loại bật ra từ chiếc giường, giữ chặt cổ, khuỷu tay, cánh tay, eo, đùi, chân và mắt cá của Andy.
"Cậu thấy có thoải mái không?" Bác sĩ Wilson hỏi. "Kiểm tra xem có cử động gì được không?"
"Thưa bác sỹ, tôi không cục cựa gì được cả". Andy xác nhận ngay.
"Đừng lo, Andy" Bác sĩ Wilson trấn an. "Cậu có sờ thấy một cái nút kế bên tay phải của cậu chứ? Bất cứ lúc nào muốn ngừng thí nghiệm, cứ bấm vào nút là xong. Bấm thử đi."
Andy bấm nhẹ cái nút. Một màn hình bật ra trước mắt anh. Một giọng nữ trong máy tính hô rõ ràng: "Hủy bỏ thí nghiệm".
"Được rồi, thưa bác sĩ"
"Tốt. Khi tham gia thí nghiệm này, cậu sẽ bị cô lập suốt ba giờ đồng hồ. Tôi và cậu sẽ không thể nói chuyện được. Nút bấm bên tay phải của cậu sẽ là công tắc duy nhất của máy. Nếu cậu không ấn nút, máy sẽ chạy đủ thời gian lập trình. Trung sĩ Wilks sẽ giải thích vắn tắt kết quả cho cậu sau khi thí nghiệm. Đã sẵn sàng chưa?"
Andy gật đầu một cách khó khăn, cổ anh bị kẹp chặt vào giường: "Tôi sẽ báo cáo đầy đủ quá trình thí nghiệm."
"Được rồi, hẹn gặp lại sau ba giờ nữa. Chúc may mắn." Cửa buồng máy đóng lại nhẹ nhàng.
----------------------------------
Ở phòng điều khiển máy IHID:
"Mọi thứ ổn cả chứ?" Trung sĩ Wilks hỏi ngay khi bác sĩ Wilson bước vào.
"Để rồi xem" Bác sĩ gõ một lệnh vào bàn phím, màn hình điều khiển hiện lên hình ảnh Andy bị trói chặt vào bàn máy, đang nhìn dáo dác vẻ lo lắng. "Có rất nhiều camera bí mật. Chúng ta dễ dàng theo dõi thí nghiệm. Bắt đầu thôi." Bác sĩ nói.
-----------------------------------
Trong buồng máy IHID
Đén buồng máy bật sáng, trong buồng lạnh như bác sĩ Wilson đã nói. Tới giờ vẫn chưa có gì xảy ra. Màn hình trước mặt Andy vẫn nhấp nháy dòng chữ: "Chương trình đã sẵn sàng". Anh không biết sắp có chuyện gì. Trước đó, trung sĩ Wilks chỉ thông báo với anh là lực lượng tình báo trinh sát cần người tình nguyện để thử nghiệm một kỹ thuật hỏi cung mới. Chỉ cần đăng ký tham gia thí nghiệm trong vòng ba giờ là được thưởng một ngày phép. Thật là một phần thưởng hấp dẫn cho những người lính vừa trải qua hai tuần huấn luyện gian khổ. Trung sĩ đã nói rằng so với hai tuần lăn lộn trên thao trường thì tham gia thí nghiệm chẳng là cái đinh gì cả. Andy đã đồng ý và được chọn là người thí nghiệm đầu tiên.
"Bắt đầu thí nghiệm." Giọng nói trên máy tính vang lên. Thình lình, buồng máy rung lắc nhẹ. Bóng đèn trắng sáng tắt phụt và đèn đỏ sáng lên. Andy nghe thấy tiếng máy kêu cót két. Anh hoảng hốt nhìn quanh.
Màn hình máy tính hiện ra đồng hồ đếm ngược một phút.
Có những cái que nhỏ và nhọn châm vào khắp lòng bàn chân Andy. Chúng chạm vào những ngóc ngách nhạy cảm nhất của bàn chân anh lính.
Andy chưa bao giờ nghĩ là mình dễ nhột như thế, nhưng theo phản xạ, anh cố co quắp bàn chân và co cẳng chân ra xa mấy cái que thọc lét, nhưng cả thân thể anh đã bị trói chặt. Anh cố nghĩ đến chuyện khác để quên đi cái nhột. Xong một phút, Andy thở phào nhẹ nhõm khi đồng hồ trên máy báo anh được nghỉ hai phút.
------------------------------------------------------
Phòng điều khiển máy IHID
"Ồ!" Trung sĩ Wilks chăm chú nhìn màn hình đang hiện hình ảnh hai bàn chân trần đang bị tấn công bởi những cái que nhỏ thò ra từ thân máy. "Kỹ thuật tra khảo tuyệt vời của ông đây sao, bác sĩ?" Ông ta chế giễu.
"Đừng nóng, Wilks. Máy mới chạy có một phút thôi. Nhìn kỹ lính của anh kìa." Bác sĩ Wilson trả lời, bật một màn hình khác lên.
Nét mặt Andy tỏ vẻ khó chịu. Anh cố co cẳng chân, hay ít ra là bàn chân tránh xa những cái que khó chịu kia, nhưng không tài nào làm được.
"Máy sẽ chạy một phút, rồi hai phút, rồi bốn, tám, mười sáu phút, sau mỗi lần như thế anh ta được nghỉ hai phút. Tổng cộng là..." Ông bác sĩ lật một trang giấy, "bốn mươi mốt phút ròng"
"Ông nghĩ cứ thọc lét một người đàn ông trong bốn mươi mốt phút thì anh ta chịu khai hết sao?" Wilks bắt bẻ.
"Đừng coi thường chương trình này. Máy tính đã được lập trình để phát hiện những điểm nhạy cảm nhất trên bàn chân Andy và tập trung tấn công vào đó. Và anh đừng quên rằng..." Bác sĩ nở một nụ cười, " Chương trình kéo dài tới ba giờ, đâu chỉ có bốn mươi mốt phút."
---------------------------------------------------------------
Buồng máy IHID: Bắt đầu mười sáu phút tra khảo...
Andy đã mất kiểm soát bản thân trong suốt màn tra khảo kéo dài bốn phút. Từ lúc đó, anh không thể nào nhịn cười sằng sặc. Quãng hai phút nghỉ ngắn như điên trong khi tám phút tra tấn dường như kéo dài vô tận.
Những cái que ngày càng ác độc, chúng thọc lét thô bạo vào mọi chỗ trên bàn chân nhạy cảm của anh lính, lúc nhanh lúc chậm. Anh cảm thấy dương vật của mình dần dần cương cứng mà không hiểu tại sao; anh nghĩ may mà không ai trông thấy cảnh này.
Mới một phút trôi qua, còn những mười lăm phút đằng đẵng! "Chắc chắn mày sẽ chịu được mà Andy". Anh nghĩ, cả thân hình co giật trong khi cười khùng khục. Anh lại nhìn đồng hồ đếm ngược, chớp mắt. Đột nhiên, đồng hồ ngừng lại ở 14 phút 56 giây. Nhưng màn tra tấn vẫn tiếp tục như điên dại.
--------------------------------------------------
Ở phòng điều khiển máy IHID
Bác sĩ Wilson tặc lưỡi. "Đồng hồ đứng rồi kìa"
"Sao?" Trung sĩ Wilks đứng dậy, tỏ ra lo lắng.
"Không sao đâu, chương trình cài sẵn như vậy mà" Bác sĩ Wilson giải thích "Điều này tạo ra một hiệu ứng tâm lí, làm cho thời gian dường như kéo dài hơn. Nhìn kìa, Andy hình như thích lắm thì phải!"
Andy cười sằng sặc mãi không kiểm soát, cố hết sức vùng vẫy khỏi còng xích. Dù nhiệt kế trong buồng chỉ 18 độ C, chiếc áo thun của anh ướt đẫm mồ hôi, mồ hôi đổ từng dòng trên trán anh.
"Cậu ta có sao không?" Trung sĩ hỏi.
"Nhịp tim cậu ta có hơi cao, nhưng chuyện đó bình thường thôi." Bác sĩ Wilson trả lời.
"Chắc là ổn cả."
-----------------------------------------------
Trong buồng máy IHID, màn tra tấn 16 phút đã qua được 7 phút.
Andy rất, rất muốn ấn nút cho ngừng cái thí nghiệm quái quỉ này. Ngón tay anh mân mê quanh cái nút, sẵn sàng nhấn vào đó bất cứ lúc nào. Nhưng anh không ấn. "Nếu lũ bạn mày mà biết mới bị thọc lét tí thôi mày đã không chịu nổi, chúng sẽ cười cho thối mũi"
"Cái máy tính này hỏng bét." Anh nghĩ. "16 phút chắc đã qua từ đời nào."
------------------------------------------------
Phòng điều khiển IHID. Phút thứ 8 của 16 phút.
"Xem này trung sĩ." Bác sĩ Wilson nói và ấn chuột.
--------------------------------------------------
Buồng máy IHID. Phút thứ 8 của 16 phút.
Màn thọc lét đột ngột kết thúc! Andy nhắm mắt lại, thở hổn hển. Anh thấy nhẹ cả người, vậy là xong rồi!
Nhưng chỉ sau một giây ngắn ngủi, những cái que lại tấn công kịch liệt.
-----------------------------------------------------
Phòng điều khiển máy IHID. Cũng phút thứ 8 của 16 phút.
"Anh thật là đồ bạo dâm khốn nạn, bác sĩ Wilson" Trung sĩ Wilks quát lên và lăn ra cười khi ông chứng kiến vẻ mặt tuyệt vọng của anh lính khi màn tra tấn tái khởi động.
"Thì chương trình được thiết kế vậy mà, trung sĩ. Ô, cậu ta muốn ấn nút hay sao?"
Bác sĩ Wilson hỏi khi ông nhìn thấy tay Andy sờ lại gần cái nút. Nhưng anh lính không bấm. "Suýt nữa là hết. Thật đáng xấu hổ nếu lính của anh bỏ cuộc dễ dàng vậy." Ông nói châm chọc.
"Không đời nào" Trung sĩ Wilks tự tin trả lời.
"Thật vậy sao?" Bác sĩ Wilson hỏi lại. "Để xem cậu ta có chịu nổi cú sốc tiếp theo không nhé."
-------------------------------------------------------
Buồng máy IHID. Phút thứ 14 của 16 phút
Màn hình máy tính nhấp nháy trước mắt Andy. Kìa, đồng hồ đếm ngược lại chạy tiếp. 14.56... 14.55... 14.54... 14.53... Andy chửi thề.
Phút thứ 16 của 16 phút
Ánh đèn đỏ tắt phụt khi Andy đang cười như điên. Đèn trắng lại bật sáng trong buồng máy. Ngay lúc đó, những cái que rút lui. Giọng nói trong máy tính thông báo anh được nghỉ năm phút. Andy như trút được gánh nặng. Vậy là xong ... lần này là xong thật rồi.
Màn hình đếm ngược từ 5 phút.
--------------------------------------------------------
Phòng điều khiển máy IHID. Phút thứ 4 trong 5 phút giải lao
Máy vi tính phát ra những tiếng bip bip liên hồi.
Bác sĩ Wilson bắt đầu gõ lên bàn phím, mắt chăm chú vào màn hình máy tính.
"Có chuyện gì sao, bác sĩ?" Trung sĩ Wilks chồm tới trước để nhìn cho rõ. Buồng máy lại tràn ngập thứ ánh sáng màu đỏ lờ mờ. Một lưỡi dao bằng thép hạ xuống từ trần buồng, Andy sợ hãi dán mắt vào lưỡi dao.
"Bây giờ tôi phải điều khiển thiết bị này bằng tay. Chúng tôi chưa thể tự động hóa giai đoạn này sao cho an toàn." Bác sĩ Wilson liếc nhìn màn hình camera, lúc này dần dần quay cận cảnh.
"Hả? Vậy là sao?" Trung sĩ Wilks thốt lên.
Lưỡi dao đã hạ xuống tỳ vào cái còng bao quanh cổ Andy. Dao nghiêng một góc cứa vào cổ áo anh lính thật bén ngọt. "Rẹt..." Lưỡi dao cắt phanh chiếc áo thun của anh từ cổ áo xuống eo, phơi bày ra bộ ngực căng phồng, núm vú nâu săn chắc cùng cái bụng sáu múi cơ rõ rệt với làn da rám nắng của anh lính, lúc này đang nhễ nhại mồ hôi.
"An toàn tuyệt đối." Bác sĩ Wilson giải thích trong lúc điều khiển lưỡi dao. "Lưỡi dao không bao giờ tiếp xúc với da cậu ta. Được rồi, bây giờ đến tay áo" . "Rẹt..." Lưỡi dao di chuyển dứt khoát, xé rách tay áo bên trái từ dưới lên trên, xong chuyển sang tay áo bên phải. Andy la hét, nhưng anh không dám nhúc nhích, sợ dao cứa vào da.
"Xong. Bây giờ thì hạ nhiệt độ trong buồng máy xuống." Lưỡi dao cắm vào từng mảnh áo tơi tả, hất chúng sang một bên. "Anh có đem quần áo dự phòng cho cậu ta như tôi đã dặn, đúng chứ trung sĩ?"
---------------------------------------------------------
Trong buồng máy IHID. Phút thứ 4 của 5 phút giải lao.
Andy run lập cập. Chiếc áo thun của anh bị cắt làm ba mảnh và bị hất ra xa khỏi người anh. Toàn bộ sự việc chỉ diễn ra trong bốn mươi lăm giây. Anh còn mười lăm giây để hoàn hồn.
Trên màn hình trước mặt: 5... 4... 3... 2... 1. "Hết giờ nghỉ. Giai đoạn II bắt đầu"
Một cái lồng hạ xuống từ trên trần máy, úp gọn vào vùng ngực của Andy.
Andy không thể tin vào mắt mình. Từ thành của cái lồng, có bốn cái que thò ra, hai cái đặt nhẹ nhàng trên mỗi bên sườn anh. Ở đầu mỗi que là một bàn chải có lông là những que nhựa mềm xoay tít.
Những cái que lúc nãy lại bắt đầu cọ vào bàn chân anh.
Màn hình hiện số. 1.00 ... 0.59 ... 0.58
Cùng một lúc, thật nhịp nhàng, tất cả những cái que chuyển động...
--------------------------------------------------------
Phòng điều khiển máy IHID. Phút đầu tiên của giai đoạn II
"Ồ, nhìn kìa." Trung sĩ Wilks huýt gió khi ông nhìn thấy Andy vừa la vừa cười phá lên trong khi cả sáu cái que thọc lét cùng tấn công anh ta. Ông thấy rõ những múi cơ trên bụng anh lính rung giật, những cơ bắp trên cánh tay và trên cổ anh ta hiện rõ mồn một khi anh căng người chịu trận, vặn vẹo bên này bên kia.
"Đúng là một bài huấn luyện ra trò!" Bác sĩ Wilson trả lời, miệng toe toét cười.
"Mặt cậu ta đỏ lên rồi kìa." Trung sĩ Wilks nhận xét.
Bác sĩ nhìn vào các chỉ số trên màn hình. "Nhịp tim cậu ta còn ở mức an toàn. Không sao đâu."
"Lần này thì làm bao lâu?" Trung sĩ hỏi.
"Như ban nãy thôi. Đồng hồ trước mắt cậu ta cũng sẽ đứng lại trước khi màn này xong."
"Vậy thì cậu ta sẽ không biết mình sẽ chịu đựng trận này trong suốt..." Trung sĩ Wilks ngừng lời, nhẩm tính.
"Bốn mươi phút nữa", bác sĩ Wilson nói.
"Ôi trời." Trung sĩ Wilks lắc đầu, ra vẻ cảm thông. "Hình như có ai bật nhạc, hay là tôi nghe nhầm." Lẫn trong tiếng la hét và tiếng cười của Andy lúc này là một nhịp điệu yếu ớt phát ra từ chiếc loa.
"À, ý tưởng của tôi đó mà. Những cái que thọc lét nhảy múa trong điệu nhạc giao hưởng lặp đi lặp lại. Sớm muộn gì cậu ta cũng phát điên cho xem."
---------------------------------------------------------
Buồng máy IHID. Bắt đầu màn tra tấn thân thể trong 8 phút.
Andy không thể tin được. Có thêm hai cái que bàn chải xoay thò ra từ cái lồng quái quỉ đang úp trên thân hình anh. Hai cái que mới này tập trung hết sức vào bầu vú nở nang và núm vú của anh lính. Bốn cái que thọc lét liên tục vào sườn, vào bụng anh. Hai que nhọn tấn công kịch liệt vào bàn chân anh. Con cặc của người lính cương cứng ngắc đến nỗi đau thốn vì bị cái quần bó chặt, hai núm bú của anh căng cứng.
Giọng nói trên máy tính thông báo: "Hết 8 phút tra khảo. Giờ giải lao." Đèn điện lại bật sáng trong buồng máy.
Andy không thể tin mình có thể chịu được tới lúc này. Ngay cả khi những công cụ tra khảo đã rút lui, từng thớ cơ của anh lính vẫn rung giật vì lạnh, dù rằng không có thứ gì chạm vào thân thể anh.
Máy tính lại báo: "Bắt đầu mười lăm giây giải lao."
Mười lăm giây giải lao! Đồng hồ đếm ngược đã ngừng từ đời nào, Andy không thể canh thời gian xem đúng không. Anh dè dặt đếm từ một đến mười lăm. Chẳng có gì xảy ra cả.
Thêm năm giây nữa. Vẫn chẳng có gì, trừ tiếng nhạc khó chịu nhai đi nhai lại.
Đèn đỏ bật lên. Andy chửi thề. Anh trân mình nhìn những công cụ tra tấn lộ ra để hành hạ thân thể trần trụi của mình. Và hai cánh tay anh chuyển động! Bất lực, anh nhìn bàn máy tách ra bên dưới hai cánh tay bị trói chặt, kéo chúng ra xa thân thể mình. Hai nách anh phơi bày toàn bộ, lông lá rậm rạp. Có hai bàn chải nhỏ thò ra khoảng giữa cánh tay và thân thể anh lính.
Giọng nói lại vang lên: "Mười sáu phút tra khảo bắt đầu"
------------------------------------------------------
Phòng điều khiển máy IHID. Sau năm phút giải lao, bắt đầu giai đoạn III
"Giờ thì sao nữa?" Trung sĩ Wilks hỏi, theo dõi Andy rên rỉ trong khi vặn vẹo thân hình ướt đẫm mồ hôi.
"Rồi xem." Bác sĩ Wilson trả lời. Ông nhập một dòng lệnh vào máy tính, và lưỡi dao trên trần máy lại hạ xuống. Di chuyển thật chính xác dưới sự điều khiển thuần thục của vị bác sĩ, lưỡi dao xé rách quần short của Andy dễ dàng như xé nát áo anh ta. Qua chiếc loa trong phòng, trung sĩ Wilks nghe Andy nhai đi nhai lại: "Đồ chó, đồ khốn..." Rồi lưỡi dao móc chặt vào chiếc quần lót trắng của Andy, kéo mạnh xuống, phơi bày toàn bộ chỗ kín của người lính. "Ồ, nhìn kìa, dương vật cậu ta đã cương cứng và chĩa thẳng lên. Cũng khá đấy chứ."
Bác sĩ Wilson lại gõ một dòng lệnh khác. Một ống sắt hình trụ với một ống chất bôi trơn hạ xuống từ trần máy lơ lửng trên vùng bụng dưới của anh lính. Được điều khiển từ xa, chúng di chuyển tới ngay trên con cặc lõ đang giật giật của anh lính trước con mắt sững sờ của anh. Rồi thình lình, ống sắt cắm phập xuống, trùm thật khít vào con cu một cách không thương tiếc. Người lính gào lên.
"Lạy Chúa, cái gì vậy?" Trung sĩ Wilks há hốc mồm.
"Đây này" Bác sĩ Wilson lấy ra vật gì đó từ trong ngăn kéo, ném cho viên trung sĩ.
Trung sĩ Wilks tò mò nhìn, rồi đưa ngón tay vào bên trong vật đó, một cái ống sắt bịt hơi hở một đầu, mặt trong gắn đầy lông cứng và ngắn, và ở đầu bịt kín, thấy đầy những lông dài...
Dù đó là vật gì chăng nữa, hiệu quả của nó thật khủng khiếp. Anh lính bắt đầu gồng người cứng hơn bao giờ hết, và phát ra những tiếng kêu rên hào hển của kẻ bị tra tấn dã man.
----------------------------------------------------------------------------
Buồng IHID. Giai đoạn III
"Không...không! Dừng lại ngay!" Andy hổn hển. Có thứ gì trong cái vật đó đang cào không ngừng vào thân dương vật của anh lính, trong khi đầu dương vật của anh càng bị chà xát thô bạo hơn. Cái ống sắt đó đang bóp nghẹt, siết chặt của quý của người lính và bắt đầu sục con cặc anh ta lên xuống. Giờ thì anh đã rõ, con cu anh sắp phải bắn phọt tinh khí trong cái buồng khốn nạn này. Sự chà xát tăng tốc và ngay khi người lính cảm thấy mình bắn khí đến nơi, anh chợt cảm thấy đau nhói ở đầu dương vật. Của quý của anh bỗng bớt cương cứng một tí.
------------------------------------------------------------------
Phòng điều khiển máy IHID. Giai đoạn III
"Thiết bị đó sẽ kích thích cho đến khi cậu ta xuất tinh." Bác sĩ Wilson giải thích. "Và máy vi tính theo dõi rất chặt chẽ, mỗi khi cậu ta sắp xuất khí thì ống sắt sẽ phóng ra một dòng điện thật đau. Ông hiểu rồi chứ?"
"Ừ" Trung sĩ Wilks gật đầu.
"Đây là phần A của giai đoạn III, giai đoạn cuối cùng" Bác sĩ tiếp tục. "Cậu ta sẽ không được phép xuất tinh trong suốt bốn mươi nhăm phút, dù cậu ta không rõ điều đó. Để xem cậu ta chịu đựng được bao lâu."
----------------------------------------------------------
Phòng điều kiển máy IHID. Giai đoạn IIIA. Mười lăm phút đầu tiên
Vẻ mặt Andy hiện rõ sự khao khát trộn lẫn với cơn thịnh nộ.
Trung sĩ Wilks có thể quan sát từng múi cơ lực lưỡng của người lính gồng cứng như muốn bứt tung hết xiềng xích; bàn tay phải của anh ta nắm chặt, quyết không ấn vào nút công tắc.
"Dám cá cậu ta không chịu nổi mười lăm phút tiếp theo đâu." Bác sĩ Wilson xuýt xoa.
"Ồ, sắp có chuyện gì nữa sao?" Trung sĩ Wilks hỏi, đôi mắt dán vào người đàn ông vạm vỡ trần truồng đang giãy giụa trên màn hình.
"Cứ chờ xem".
Mười lăm phút sau đó, thiết bị tra tấn bàn chân của Andy, vốn ngủ yên từ đầu giai đoạn III lại bừng dậy. Andy bắt đầu vừa kêu gào vừa cười khùng khục khi thiết bị đó lại hành hạ anh một cách không thương tiếc.
"Hừm..." Bác sĩ Wilson nghiên cứu các số liệu trên màn hình. "Cậu ta đã cố xuất tinh và đã bị trừng phạt cứ mỗi phút một lần. Tần số chuyện này chắc chắn sẽ dày hơn đây."
--------------------------------------------------------------------
Buồng máy IHID. Giai đoạn IIIA. 15 phút cuối cùng
"Chó chết!" Người lính chửi thầm khi chịu thêm một cú điện giật vào con cặc.
Anh cần phải xuất tinh. "Để tao phọt ra đồ chó! Bắt tao làm gì cũng được"... Những giọt precum ứa ra từ chỗ hở trên đầu ống sắt. Nhưng cả người anh lính vẫn nóng như lửa đốt.
Khủng khiếp hơn, tất cả thiết bị tra tấn còn lại hoạt động trở lại, chúng hành hạ be sườn, cái bụng cơ bắp, cặp nách rậm lông và bộ ngực với đôi núm vú đang cương cứng của chàng trai...
---------------------------------------------------------------------------
Phòng điều khiển máy IHID. Giai đoạn IIIB
"Được, như vậy đủ rồi." Bác sĩ Wilson reo lên khi đồng hồ chỉ bốn mươi lăm phút đã trôi qua. "Bây giờ phải thỏa mãn thứ mà cậu ta thèm khát nhất trên đời." Chiếc máy tính phát ra một tiếng kêu. Chiếc áo giáp cặc của người lính như bóp chặt và sục thô bạo của quí của chàng trai hơn bao giờ hết. "Aarhh..." Trung sĩ Wilks quan sát thấy một dòng dịch đặc quánh, bàng bạc phọt ra từng hồi từ đầu con cặc của anh lính trẻ. "Cậu ta phọt khí!"
"Xong rồi mà?" Trung sĩ Wilks thắc mắc. "Sao cậu ta vẫn còn bị tra tấn?" Dù rằng thân thể lõa lồ của Andy tiếp tục co giật, trung sĩ Wilks vẫn nhận thấy cảm giác nhẹ nhõm tuyệt vời lan tỏa trên gương mặt anh lính.
"Ừ, thì tiếp tục chứ sao." Bác sĩ Wilson trả lời, lơ đãng quan sát màn hình.
"Tôi không hiểu"
Một dòng tinh khí nữa lại phọt ra từ đầu cặc anh lính trẻ.
"Chúng ta đang ở giai đoạn IIIB. Các thiết bị tiếp tục kích thích cậu ta xuất tinh cho đến khi thí nghiệm được tiến hành đủ ba tiếng, tức là còn ba mươi phút nữa." Andy lại phóng tinh lần nữa. "Hừm... thế thì nhanh quá. Nên chậm lại một chút." Bác sĩ Wilson lại gõ lên bàn phím.
Mười phút sau.
Andy cứ gào lên "Không! không! không! không!..." giữa những tràng cười sằng sặc.
Phóng ra thêm một dòng dịch cu trắng xóa. Trung sĩ Wilks nhìn thấy người lính trẻ lực lưỡng, trần truồng giờ đây thổn thức khóc vì đau đớn.
Máy vi tính phát ra một tiếng bip dài. "A, xong rồi!" Bác sĩ Wilson mỉm cười. Ông tắt chương trình. "Tổng cộng, cậu ta đã chịu đựng được hai giờ bốn mươi ba phút. Anh huấn luyện lính khá lắm, trung sĩ. Thật là dai sức! "
"Cám ơn bác sĩ. Tôi đưa cậu ta về được chưa?"
"Vâng. Cho cậu ta quay lại đây chiều nay để tôi phỏng vấn. Thế nào, anh có còn nghĩ là máy IHID này tốn tiền vô ích nữa không, trung sĩ?" Bác sĩ Wilson hỏi nhỏ.
"Có vẻ hiệu quả đấy. Nhưng cũng chưa chắc."
"Vậy thì, sau đợt thí nghiệm này, anh có thể dùng thử máy. Không phải y hệt như chương trình hôm nay đâu. Anh trông thấy hết rồi, còn gì là bất ngờ nữa. Tôi sẽ cải tiến chương trình, đặc biệt dành cho riêng anh thôi, trung sĩ."
Trung sĩ Wilks do dự, rồi gật đầu.
"Thôi được, nếu chúng ta có thời gian, bác sĩ Wilson." Trung sĩ Wilks đi ra phòng máy, dìu đỡ gã đàn ông trẻ trần truồng, giờ đây đã bị kiệt sức sau khi chịu đựng sự tra khảo dã man.